Chương 69

Thầy Chủ Nhiệm Chờ Tôi Lớn

3.475 chữ

13-03-2023

Cả đêm, Bạch Ninh Kiều trùm chăn kín người, cho dù có làm cách nào cũng không ngủ được, muốn nghe nhạc cho dễ ngủ nhưng càng nghe nước mắt lại cứ trào ra.

Vốn dĩ cô không muốn nhớ đến anh, nhưng lại không nỡ quên đi, mỗi ngày cô đều rửa mặt bằng nước mắt, chỉ có làm và học mới khiến cô bớt đau khổ hơn.

3h sáng, bên ngoài mưa rơi, trái tim lạnh lẽo của cô dường như đang có ai đó đồng cảm, không dữ dội cũng không nhẹ nhàng khiến Bạch Ninh Kiều trở nên tồi tệ hơn.

Cô lặng lẽ bước khỏi giường, mở cửa rèm và nhìn ra bên ngoài, từng giọt nước đọng trên tấm kính vẫn còn đó, nhưng có lẽ nước mưa chỉ là một phần nhỏ trong những dòng nước mắt của cô.

...

Dạo gần đây tinh thần Ông Lãnh có vẻ phấn chấn hơn lúc trước, sau khi giúp đỡ SF, ông ta có biết bao sự hợp tác, đa số là những vị công tử tài phiệt hay quan chức cấp cao, mà nguồn thu nhập của ông ta cũng ngày càng cao.

Vào một ngày mưa rơi, ông ta ngồi trong phòng ngủ, một tay nhâm nhi uống trà, tay còn lại cầm tờ báo, chủ đề chính là về gia đình Khương Bá Giang, cũng là ba của Khương Triết.

- Đại ca, tôi vào được không?

- Vào đi.

- Thưa đại ca, nhiệm vụ ở bến cảng lần trước tôi đã hoàn thành xong rồi.

- Tốt, lần này tôi sẽ thưởng thêm cho cậu.

- Dạ? Dạ...!dạ, cảm ơn đại ca.

Cảm ơn đại ca.

Quả nhiên giúp SF một việc, mọi chuyện có thể dễ dàng như vậy, ông ta thực sự rất hối hận khi bản thân đã không làm chuyện này từ đầu.

Nụ cười đang ở trên môi đột nhiên vụt tắt, ánh mắt ông Lãnh nhìn chằm chằm vài tấm hình trên tờ báo, ngay lập tức ông ta nhận ra người đó là ai.

Ly trà cầm trên tay đột nhiên rơi xuống, cánh tay dường như không có bất cứ chút sức lực nào nữa.

Đàn em của ông ta thấy tình hình bất ổn liền đi đến hỏi thăm.

- Đại ca, đại ca...!ông sao vậy? Có chuyện gì sao? Đại ca.

Thấy Ông Lãnh không trả lời, đàn em của ông ta chạm nhẹ vào cánh tay ông, nơi làn da đang dần tái nhợt đi.

- Mày nhìn kĩ xem, chữ trên này viết cái gì? Người trong bức hình trên tờ báo đó là ai?

Từ trước đến nay Ông Lãnh chưa bao giờ nghi ngờ bản thân nhưng điều kinh khủng này khiến ông khó mà tin được, ông muốn đàn em của mình xác thực lại một lần nữa.

Anh ta cần lấy tờ báo, tuy không hiểu việc làm này của đại ca nhưng anh ta vẫn làm theo.

- Trong đây viết người đàn ông bên cạnh bà ấy là Khương Bá Giang, còn người phụ nữ này tên là...!Lâm Tịnh, đây là ba mẹ của Khương Triết, đại ca hỏi chuyện này có gì không?

Tim ông ta đập nhanh dữ dội, đã bao nhiêu năm, cái tên đó đã lâu ông không còn nghe đến nữa, nhưng hôm nay, ông gặp lại chị gái trong hoàn cảnh này.

Khóe mắt của một tên giang hồ đột nhiên nổi lên một vài giọt lệ, khuôn mặt từ xanh chuyển sang trắng bệch lên, toàn bộ cơ mặt dường như không thể khống chế được.

- Đại ca, có chuyện gì vậy ạ? Đại ca ông có bị làm sao không?

- Cậu ra ngoài đi, tôi muốn bình tĩnh một lát.

- Vâng.

Ông vẫn ngồi trên ghế, bàn tay cầm tờ báo mềm nhũn ra, toàn thân run lên không kiểm soát, trong trái tim của một người đàn ông thường ngày chém chém giết giết, đã rất lâu ông chưa từng có cảm giác như vậy.

Sau khi bị thất lạc, từ lúc ấy trong con người ông Lãnh đã không còn có một tình thương này hay dành cho bất kì ai.

Có một cô gái làm ông yêu nhưng chỉ được một khoảng thời gian thì bỏ ông mà đi vì ông không có tiền.

Thực sự trong lòng ông Lãnh bây giờ đã rất hối hận và vô cùng hối hận, đã gần như trải qua nữa cuộc đời, cho dù là nhanh hay chậm ông cũng muốn làm lại.

Dù sao thì Khương Triết cũng là cháu trai ông ta.

Tên thật của ông Lãnh là Lâm Tử Kiệt.

????⬅⬅⬅.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!